Bài hát diễn tả tân trạng đau buồn da diếc của tình yêu bị chia xa. Những nhớ nhung tha thiết, những lúc thầm gọi tên người yêu. Ôi có gì chua xót bằng những đợi chờ vô vọng vì ngàn trùng xa cách.
Trên Trại Tị Nạn Pulau Bidong (Đảo Bidong), Malaysia, mỗi lần có đợt thuyền nhân tị nạn được chuyển về trại chuyển tiếp Sungei Besi ở thủ đô Kuala Lumpur để đi định cư nơi quốc gia thứ ba, bài hát được liên tục phát lên trên hệ thống phát thanh toàn trại tị nạn để tiễn đưa người đi, nghe buồn làm sao! Người đi rồi, và người còn ở lại biết bao giờ còn gặp lại nhau.
"Ngày mai em đi biển nhớ tên em gọi về, gọi hồn liễu rũ lê thê, gọi bờ cát trắng đêm khuya.
Ngày mai em đi đồi núi nghiêng nghiêng đợi chờ,
sỏi đá trông em từng giờ, nghe buồn
nhịp chân bơ vơ.
Ngày mai em đi biển nhớ
em quay về nguồn, gọi trùng dương gió ngập
hồn, bàn tay chăn gió mưa sang.
Ngày mai em đi thành phố mắt đêm đèn mờ,
hồn lẻ nghiêng vai gọi buồn, nghe ngoài biển
động buồn hơn.
Hôm nào em về bàn tay buông lối
ngỏ, đàn lên cung phím chờ, sầu lên đây hoang vu.
Ngày mai em đi biển nhớ
tên em gọi về, triều sương ướt đẫm cơn mê, trời cao níu bước Sơn Khê.
Ngày mai em đi biển có bâng khuâng gọi
thầm, ngày mưa
tháng nắng còn buồn, bàn tay nghe ngóng tin sang.
Ngày mai em đi thành phố mắt đêm đèn vàng nửa
bóng xuân qua ngập ngừng nghe trời gió lộng mà thương."
(Biển Nhớ - Sáng tác Trịnh Công Sơn)
http://guitarsinhvien.vn/
ReplyDeletehay quá!
cảm ơn anh Đăng Thảo thật nhiều
ReplyDeleteRất tuyệt. Cám ơn anh !
ReplyDelete